CON NGƯỜI, ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM TÔI - Thơ Nguyễn Thị Kim Ngân – Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy văn hoá dân tộc đồng bằng Bắc Bộ
- Written by Minh Phương
Thơ Nguyễn Thị Kim Ngân – Trung tâm Nghiên cứu bảo tồn và phát huy văn hoá dân tộc đồng bằng Bắc Bộ - Sáng tác tại Nhà sáng tác Nha Trang tháng 5/2020
CON NGƯỜI, ĐẤT NƯỚC VIỆT NAM TÔI
Ai bảo lính thời bình không phải hy sinh?
Qua một cánh cổng thôi mà chẳng được về ăn cơm cùng mẹ.
Thèm làm sao tiếng ngô nghê con trẻ
Và được đón vợ mình sau lúc thay ca!
Mấy trăm mét đường mà cứ đằng dặc xa
Ngày mất cha cũng không về hương khói.
Lời con trẻ đôi lần làm tim đau nhói!...
Anh vẫn đi dù tiếng súng đã lặng rồi!
Cuộc sống ngoài kia hối hả, ngược xuôi
Thời a còng, bốn chấm không ... có kẻ quay cuồng trong cơn lốc...
Mấy ai hiểu bao người mẹ, bao người vợ đêm đêm lặng khóc
Nỗi khắc khoải cứ âm thầm lặn vào trong.
“Các cô chú yên tâm, chúng con luôn vững lòng!”
Lời lính trẻ làm bao người phấn chấn!
Khi đất nước lâm nguy, đàn cháu con luôn sẵn sàng ra trận!
Lịch sử bốn ngàn năm vang vọng muôn đời.
Yêu biết bao con người, đất nước Việt Nam tôi!