CẢM XÚC LẠNG SƠN - Thơ của Nguyễn Thị Hồng Chinh - Hội văn học nghệ thuật Lâm Đồng
- Written by Minh Phương
Thơ của Nguyễn Thị Hồng Chinh - Hội văn học nghệ thuật Lâm Đồng – sáng tác tại Nhà sáng tác Đại Lải tháng 5/2019.
CẢM XÚC LẠNG SƠN
Trập trùng núi
chập chùng mây
đường lên Lạng Sơn cao chót vót
cao ngất như ngọn Mẫu Sơn
giăng giăng luỹ thành ải Bắc
che chắn yên bình nước non
con sông Kỳ Cùng chảy suốt bốn nghìn năm
tưới mượt miền quê Đông Bắc
cho cây hồi chuyên canh xanh vùng Văn Quan, Bình Gia, Văn Lãng…
cho mẹ cha cuộc sống mới, đổi đời…
Em theo anh về Lạng Sơn sớm nay
lần đầu trước động Tam Thanh.
lòng rung động
lần đầu tiên gặp Ải Chi Lăng
nghe tiếng người xưa vọng về từ muôn trước
nghe lễ hội Pác Mòng tháng giêng Đồng Đăng Xuân mượt
thấy vua Đinh du hành mừng non nước yên nguyên
nghe tiếng khèn môi ai thổi bên sông
gửi nhớ thương ai mà mai chiều réo rắt
như hòn Vọng Phu bồng con đứng dưới trời
ngàn năm trầm mặc
son sắt đợi chờ…
em tần ngần trước cột mốc một ngàn một trăm mười sáu
ranh giới nước non
Nghe Tổ quốc linh thiêng muôn đời uy nghi chủ quyền bền vững
Lạng Sơn tháng năm này
theo anh về Kỳ Lừa thơm ngát rượu Mẫu Sơn
ngon ngọt bánh Cao Sằng, phở chua, cuốn trứng…
ơn tổ tiên lưu giữ cho con cháu Lạc Hồng
cả một dải địa đồ trùng điệp núi sông.