Chùm thơ của Phạm Thanh Thắng - Hội văn học nghệ thuật Cao Bằng
- Written by Minh Phương
SAY CÙNG BIỂN
Khi ta say ta rót một ly đầy
Nửa uống cạn
Nửa rót mời biển cả
Biển không em hôm nay buồn quá
Ta say say nhớ màu tóc em bay
Biển ơi biển, đừng rì rào sóng nữa
Sẽ cuốn trôi giọt rượu đắng khơi xa
Biển không hẹn với người cô độc
Nhớ nhung gì mà hẹn với phong ba
Ta uống thêm, rót đầy càng thêm khát
Biển rưng rưng hoang hoải bởi câu thề
Tim ta vỡ, ngàn vạn lần những mảnh
Nhớ thêm nhiều gọi tên mỗi cơn mê
Ôi biển cả hãy ôm ta lần nữa
Cho đàn ông không phải khóc bao giờ
Cho muối biển hoà mình vào xanh thẳm
Nỗi nhớ này tan trong bọt sủi tăm
Khi ta say
Ta rót tràn ly rượu
Tình loang ra mà chẳng thể đủ đầy
Thương biển cả bạc đầu con sóng
Ôm ta vào yên ả ủ ta say
***********************
CHUÔNG ĐỔ ĐỒNG CHIỀU
Mưa giăng trắng đồi
Ngày tiếp ngày lũng vắng
Cơn mưa ơi đi đâu
Ta vớt lại từng dòng ký ức
Có đôi cánh nào cho ta mượn
Ta bay vào khoảng không tăm tối vô hình
Cho lũ côn trùng hoài hoài mong đợi
Giọt sương đêm phủ kín bàn chân
Ôi ta ước được một lần hò hẹn
Trong trái tim đang khô rạc hao gầy
Cho dĩ vãng chìm thêm vào dĩ vãng
Ta buộc mình lỡ hẹn với trăng tan