Chùm thơ của tác giả Lộc Bích Kiệm và Lê Thị Thuận - Hội văn học nghệ thuật Lạng Sơn

Tác giả: Lộc Bích Kiệm – Hội văn học nghệ thuật Lạng Sơn, sáng tác tại Nhà sáng tác Đà Nẵng tháng 8-2018.

VẦNG TRĂNG ĐÀ NẴNG

Giữa muôn trùng xa vắng
Hiện về một vầng trăng
Giữa màn đêm tĩnh lặng
Mênh mang... trăng sông Hàn

Một vầng trăng vĩnh hằng
Với cao xanh vời vợi
Một vầng trăng Đà Nẵng
Thả ánh vàng tinh khôi

Giấu trong lòng biển khơi
Bao nỗi niềm thế sự
Đà Nẵng vẹn trong tôi
Cả bầu trời thương nhớ

Nằm nghe lòng sông thở
Nằm nghe sóng biển ru
Tưởng như tiếng ngàn xưa
Vọng về từ xa lắm

Một vầng trăng Đà Nẵng
Vằng vặc với trời khuya
Tinh khôi và hư ảo
Dẫn dắt ai... Đi... Về!!!

VU LAN XA MẸ

Bao năm vu lan gần mẹ
Tháng bẩy bập bùng hương quê
Năm nay vu lan xa mẹ
Lòng con thương nhớ bộn bề

Năm nay mẹ tròn tám bảy
Bấy năm bao tháng bao ngày
Tích thành vai gầy dáng nhỏ
Tích thành tình mẹ trong con

Một đời gắn với núi non
Bước chân thạo từng con lối
Đôi vai không hề biết mỏi
Gánh cả một đời chồng con

Cháu chắt giờ đã lon ton
Quây quần bên chân hội tụ
Vẫn chưa an lành giấc ngủ
Mong sao chúng những vuông tròn

Mẹ ơi trên con đường mòn
Con vẫn hình dung dáng mẹ
Nhỏ nhoi tần tảo là thế
Lồng lộng soi tỏa đời con.

**********

Tác giả: Lê Thị Thuận – Hội văn học nghệ thuật Lạng Sơn, sáng tác tại Nhà sáng tác Đà Nẵng tháng 8-2018

ĐÀN TRĂNG KỲ CÙNG

Giọt trăng lướt trên phím đàn vang vọng
Đèn sáng lung linh, trăng huyền soi bóng
Thành phố đêm lồng lộng đáy sông trong
Ảo mộng… hư vô…
Mơ hồ… ẩn hiện…
Thoáng điệu múa thần tiên lay động
Thoáng lời ca trong trẻo, mĩ miều
 
Đêm phiêu diêu
Sáo diều chấp chới
Sông Kỳ Cùng lơi lả một dòng trôi
Ơi con sông uốn mình như huyền thoại
Mỗi khúc ca là mỗi khúc dịu dàng
 
Đàn ngân lên
Tiếng tính hòa trăng, nước
Sông êm đềm, tha thướt cả trời đêm
Giục lòng ta giây phút yếu mềm
Đưa tay níu bóng thuyền qua rất nhẹ
 
Đàn vang xa
Những hòa âm đê mê
Ngút ngàn trong gió
Quyện vào ánh trăng
Soi bóng xuống dòng sông thăm thẳm
Thao thiết lời ca “Noọng ới! Noọng à…”
 
Đêm Kỳ Cùng thư thả một dòng trôi…
 

ĐỒNG VỌNG

Một ngày kia anh không về nữa
Hoa ban trắng xứ người, niềm đau trăn trở
Nước mắt mẹ ướt nấm mồ đất đỏ
Giọt lệ nào thấm đất nuôi anh
 
Trăng Tây Bắc vẫn tròn như giọt lệ
Anh không về mẹ biết nhớ mong ai
Trăng lấp loá mà anh xa vời vợi
Trăng tròn đầy, hao khuyết một niềm thương
 
Chiến trường đi anh chẳng trở về
Tim buốt nhói niềm đau quằn quại
Anh ngã xuống, các em còn thơ dại
Mẹ già nua như chuối chín trên cây.
 
Hoa cỏ biếc thay lời anh nói hộ
Nấm mồ xanh thương đất mẹ khô cằn
Giọt nước mắt theo người về thiên cổ
Chút lòng thành xin gửi lại ngàn sau.

 

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ - TRUNG TÂM HỖ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUÂT
Địa chỉ : 1A Hoa Lư, Hai Bà Trưng, Hà Nội
Điện thoại : 04 39.745.763
Bản quyền thuộc về Trung tâm Hỗ trợ Sáng tác VHNT. Yêu cầu trích nguồn khi đăng tải nội dung từ trang web này