BÀI VIẾT MỚI

Minh Phương

Minh Phương

Trại sáng tác văn học về đề tài “Lực lượng vũ trang-Chiến tranh cách mạng” tại Đà Nẵng

Ngày 1/8, tại Nhà sáng tác Đà Nẵng, Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân phối hợp Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật tổ chức Trại sáng tác văn học về đề tài “Lực lượng vũ trang - Chiến tranh cách mạng” năm 2023.

khaimacnxbqdndt8 2023
(Nguồn - Báo Nhân dân)

Tới tham dự và phát biểu chỉ đạo tại Lễ khai mạc có Đại tá Nguyễn Văn Sáu - Phó Giám đốc Nhà Xuất bản Quân đội; Đại tá-Tiến sĩ Đặng thị Mỹ Hạnh - Phó Phòng Văn học nghệ thuật Tổng cục chính trị; Đại tá Đỗ Thanh Xuân - Phó Chủ nhiệm Cục chính trị Quân khu 5; ông Nguyễn Song Hiển - Phó Giám đốc Trung tâm hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật và các nhà văn, nhà thơ tham dự Trại viết.

Trong số những văn nghệ sỹ dự Trại năm nay có nhiều cây bút tên tuổi, chung thủy với đề tài người lính và chiến tranh cách mạng: Hà Phạm Phú, Hà Đình Cẩn, Nguyễn Trọng Tân, An Bình Minh, Hoàng Dự, Nguyễn Minh Ngọc, Châu La Việt, Nguyễn Tham Thiện Kế.. Cùng với họ là các cây bút trẻ: Trương Chí Hùng, Xuân Hùng...; những cây bút từng có thành quả viết về đề tài quân đội ở các địa phương: Nguyễn Thanh Hải (Tiền Giang), Nguyễn Tam Mỹ (Phú Yên), Trần Khánh Toàn (Hà Nội)... Đặc biệt, Trại về Lực lượng vũ trang - Chiến tranh cách mạng có hai cây bút nữ tham gia là Bùi Thị Biên Linh và Linh Tâm đến từ miền đất đỏ Bình Phước. Những năm qua, cả hai chị đều có nhiều sáng tác (tiểu thuyết, truyện ngắn) về đề tài người chiến sĩ, và đã từng được in giới thiệu ở Nhà Xuất bản Quân đội.

Một điều không thể không nhắc tới, nhiều trại viên của Trại là những nhà văn, nhà thơ cựu chiến binh, từng trải qua những năm tháng chiến tranh và có nhiều tâm huyết với đề tài người lính, viết về người lính chính là viết về cuộc đời và tình yêu của họ.

Ban Tổ chức hy vọng trại sáng tác sẽ có một mùa thu hoạch bội thu các tác phẩm văn học, nhất là các tiểu thuyết dày dặn viết về đề tài chiến tranh cách mạng và người chiến sĩ lực lượng vũ trang.

Các ý kiến trao đổi tại lễ khai mạc đều thống nhất và khẳng định dòng văn học viết về chiến tranh cách mạng và người chiến sĩ lực lượng vũ trang bao năm nay đã không ngừng tuôn chảy trong mạch nguồn văn học của đất nước với nhiều tác phẩm xuất sắc, luôn nhận được sự hưởng ứng tham gia của nhiều thế hệ các nhà văn trong và ngoài quân đội.

Theo chương trình tổ chức Trại, các nhà văn sẽ giao lưu, tọa đàm trao đổi về nghề viết và đi thực tế bổ sung chất liệu sáng tác, cho ra đời những tác phẩm thực sự chất lượng, tập trung vào các chủ đề về xây dựng Đảng, xây dựng đất nước, hình ảnh Bộ đội Cụ Hồ trong thực hiện nhiệm vụ huấn luyện, chiến đấu, tham gia làm công tác dân vận, giúp dân khắc phục hậu quả thiên tai... qua đó khẳng định, tôn vinh hình tượng người chiến sĩ trong xây dựng và bảo vệ Tổ quốc thời kỳ mới.

khaimacnxbqdndt8 2023 1
(Nguồn- Báo Quân đội nhân dân)

Cũng trong buổi khai mạc Trại sáng tác, Nhà văn Hoàng Dự, Tổng Biên tập Thời báo Văn hoá nghệ thuật thay mặt các nhà văn cảm ơn sự nhiệt huyết, tin tưởng của Nhà Xuất bản Quân đội với đề tài chiến tranh cách mạng và người chiến sĩ lực lượng vũ trang và xin phép Ban phụ trách trại tuyển chọn các tác phẩm xuất sắc của Trại viết tham gia cuộc thi Tiểu thuyết do Thời báo Văn hoá nghệ thuật đang tổ chức.

HỘI NGHỊ “SƠ KẾT 6 THÁNG ĐẦU NĂM VÀ TRIỂN KHAI NHIỆM VỤ 6 THÁNG CUỐI NĂM 2023” CỦA TRUNG TÂM HỖ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Ngày 28/07/2023, Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật – Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức Hội nghị “Sơ kết 6 tháng đầu năm và triển khai nhiệm vụ 6 tháng cuối năm 2023” tại trụ sở cơ quan- 1A Hoa Lư- Hai Bà Trưng- Hà Nội

Đồng Chủ trì Hội nghị là Ban Giám đốc Trung tâm gồm có ông Trần Ngọc Khởi – Quyền Giám đốc; ông Nguyễn Song Hiển và bà Đỗ Thị Thuý Nga – Phó Giám đốc. Tham gia Hội nghị có các đại biểu là Trưởng phòng các Phòng chức năng của Trung tâm, Giám đốc các Nhà sáng tác trực thuộc và toàn thể viên chức của Văn phòng Trung tâm.

soket6t2023

Sau lời phát biểu khai mạc hội nghị của Quyền Giám đốc Trần Ngọc Khởi, đại diện Ban lãnh đạo, bà Đỗ Thị Thuý Nga - Phó giám đốc Trung tâm đã thông qua dự thảo Báo cáo sơ kết.

soket6t2023 1

Tại Hội nghị, các đại biểu đã có những ý kiến làm rõ thêm những thuận lợi, khó khăn, vướng mắc trong quá trình triển khai nhiệm vụ 6 tháng đầu năm; đồng thời tập trung thảo luận, đề ra các giải pháp để tiếp tục thực hiện tốt nhiệm vụ trong 6 tháng cuối năm 2023.

Kết luận Hội nghị, ông Trần Ngọc Khởi - Quyền giám đốc Trung tâm đã đánh giá cao những kết quả tích cực trong công tác của 6 tháng đầu năm; cũng như có những giải pháp cho các vướng mắc hiện nay tại các Nhà sáng tác. Ông cũng biểu dương và kêu gọi đội ngũ cán bộ, nhân viên toàn Trung tâm nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa, cố gắng vượt qua khó khăn để hoàn thành tốt nhiệm vụ.

Kết thúc Hội nghị, toàn thể Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật đều quyết tâm sẽ hoàn thành tốt kế hoạch nhiệm vụ công tác năm 2023, góp công sức để nâng cao sự nghiệp phát triển văn học nghệ thuật của nước nhà.

HỘI NGHỊ “SƠ KẾT 6 THÁNG ĐẦU NĂM VÀ TRIỂN KHAI NHIỆM VỤ 6 THÁNG CUỐI NĂM 2023” CỦA TRUNG TÂM HỖ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Ngày 28/07/2023, Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật – Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức Hội nghị “Sơ kết 6 tháng đầu năm và triển khai nhiệm vụ 6 tháng cuối năm 2023” tại trụ sở cơ quan- 1A Hoa Lư- Hai Bà Trưng- Hà Nội

Đồng Chủ trì Hội nghị là Ban Giám đốc Trung tâm gồm có ông Trần Ngọc Khởi – Quyền Giám đốc; ông Nguyễn Song Hiển và bà Đỗ Thị Thuý Nga – Phó Giám đốc. Tham gia Hội nghị có các đại biểu là Trưởng phòng các Phòng chức năng của Trung tâm, Giám đốc các Nhà sáng tác trực thuộc và toàn thể viên chức của Văn phòng Trung tâm.

soket6t2023

Sau lời phát biểu khai mạc hội nghị của Quyền Giám đốc Trần Ngọc Khởi, đại diện Ban lãnh đạo, bà Đỗ Thị Thuý Nga - Phó giám đốc Trung tâm đã thông qua dự thảo Báo cáo sơ kết.

soket6t2023 1

Tại Hội nghị, các đại biểu đã có những ý kiến làm rõ thêm những thuận lợi, khó khăn, vướng mắc trong quá trình triển khai nhiệm vụ 6 tháng đầu năm; đồng thời tập trung thảo luận, đề ra các giải pháp để tiếp tục thực hiện tốt nhiệm vụ trong 6 tháng cuối năm 2023.

Kết luận Hội nghị, ông Trần Ngọc Khởi - Quyền giám đốc Trung tâm đã đánh giá cao những kết quả tích cực trong công tác của 6 tháng đầu năm; cũng như có những giải pháp cho các vướng mắc hiện nay tại các Nhà sáng tác. Ông cũng biểu dương và kêu gọi đội ngũ cán bộ, nhân viên toàn Trung tâm nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa, cố gắng vượt qua khó khăn để hoàn thành tốt nhiệm vụ.

Kết thúc Hội nghị, toàn thể Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật đều quyết tâm sẽ hoàn thành tốt kế hoạch nhiệm vụ công tác năm 2023, góp công sức để nâng cao sự nghiệp phát triển văn học nghệ thuật của nước nhà.

HỘI NGHỊ “SƠ KẾT 6 THÁNG ĐẦU NĂM VÀ TRIỂN KHAI NHIỆM VỤ 6 THÁNG CUỐI NĂM 2023” CỦA TRUNG TÂM HỖ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT

Ngày 28/07/2023, Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật – Bộ Văn hóa, Thể thao và Du lịch đã tổ chức Hội nghị “Sơ kết 6 tháng đầu năm và triển khai nhiệm vụ 6 tháng cuối năm 2023” tại trụ sở cơ quan- 1A Hoa Lư- Hai Bà Trưng- Hà Nội

Đồng Chủ trì Hội nghị là Ban Giám đốc Trung tâm gồm có ông Trần Ngọc Khởi – Quyền Giám đốc; ông Nguyễn Song Hiển và bà Đỗ Thị Thuý Nga – Phó Giám đốc. Tham gia Hội nghị có các đại biểu là Trưởng phòng các Phòng chức năng của Trung tâm, Giám đốc các Nhà sáng tác trực thuộc và toàn thể viên chức của Văn phòng Trung tâm.

soket6t2023

Sau lời phát biểu khai mạc hội nghị của Quyền Giám đốc Trần Ngọc Khởi, đại diện Ban lãnh đạo, bà Đỗ Thị Thuý Nga - Phó giám đốc Trung tâm đã thông qua dự thảo Báo cáo sơ kết.

soket6t2023 1

Tại Hội nghị, các đại biểu đã có những ý kiến làm rõ thêm những thuận lợi, khó khăn, vướng mắc trong quá trình triển khai nhiệm vụ 6 tháng đầu năm; đồng thời tập trung thảo luận, đề ra các giải pháp để tiếp tục thực hiện tốt nhiệm vụ trong 6 tháng cuối năm 2023.

Kết luận Hội nghị, ông Trần Ngọc Khởi - Quyền giám đốc Trung tâm đã đánh giá cao những kết quả tích cực trong công tác của 6 tháng đầu năm; cũng như có những giải pháp cho các vướng mắc hiện nay tại các Nhà sáng tác. Ông cũng biểu dương và kêu gọi đội ngũ cán bộ, nhân viên toàn Trung tâm nỗ lực phấn đấu nhiều hơn nữa, cố gắng vượt qua khó khăn để hoàn thành tốt nhiệm vụ.

Kết thúc Hội nghị, toàn thể Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật đều quyết tâm sẽ hoàn thành tốt kế hoạch nhiệm vụ công tác năm 2023, góp công sức để nâng cao sự nghiệp phát triển văn học nghệ thuật của nước nhà.

Kế hoạch Trại sáng tác trong tháng 8 - 2023 của Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật

KẾ HOẠCH SÁNG TÁC THÁNG 8 NĂM 2023
CỦA TRUNG TÂM HỐ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
TT ĐƠN VỊ PHỐI HỢP THỰC HIỆN THỜI GIAN GHI CHÚ
I NHÀ SÁNG TÁC CẦN THƠ    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
3 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Yên Bái Tháng 8 22-31/8
TRẠI SÁNG TÁC THEO CHIỀU SÂU    
  Ông Nguyễn Liên (Hội VHNT tỉnh Đắk Lắk) Tháng 8  
  Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam Tháng 8 03 VNS
II NHÀ SÁNG TÁC ĐÀ NẴNG    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
5 Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân Tháng 8 01-15/8
VI NHÀ SÁNG TÁC TAM ĐẢO    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
8 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Nguyên Tháng 8 01-15/8

Kế hoạch Trại sáng tác trong tháng 8 - 2023 của Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật

KẾ HOẠCH SÁNG TÁC THÁNG 8 NĂM 2023
CỦA TRUNG TÂM HỐ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
TT ĐƠN VỊ PHỐI HỢP THỰC HIỆN THỜI GIAN GHI CHÚ
I NHÀ SÁNG TÁC CẦN THƠ    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
3 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Yên Bái Tháng 8 22-31/8
TRẠI SÁNG TÁC THEO CHIỀU SÂU    
  Ông Nguyễn Liên (Hội VHNT tỉnh Đắk Lắk) Tháng 8  
  Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam Tháng 8 03 VNS
II NHÀ SÁNG TÁC ĐÀ NẴNG    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
5 Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân Tháng 8 01-15/8
VI NHÀ SÁNG TÁC TAM ĐẢO    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
8 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Nguyên Tháng 8 01-15/8

Kế hoạch Trại sáng tác trong tháng 8 - 2023 của Trung tâm Hỗ trợ sáng tác văn học nghệ thuật

KẾ HOẠCH SÁNG TÁC THÁNG 8 NĂM 2023
CỦA TRUNG TÂM HỐ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUẬT
TT ĐƠN VỊ PHỐI HỢP THỰC HIỆN THỜI GIAN GHI CHÚ
I NHÀ SÁNG TÁC CẦN THƠ    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
3 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Yên Bái Tháng 8 22-31/8
TRẠI SÁNG TÁC THEO CHIỀU SÂU    
  Ông Nguyễn Liên (Hội VHNT tỉnh Đắk Lắk) Tháng 8  
  Hội Nghệ sĩ Sân khấu Việt Nam Tháng 8 03 VNS
II NHÀ SÁNG TÁC ĐÀ NẴNG    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
5 Nhà Xuất bản Quân đội nhân dân Tháng 8 01-15/8
VI NHÀ SÁNG TÁC TAM ĐẢO    
TRẠI SÁNG TÁC TỔNG HỢP    
8 Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Thái Nguyên Tháng 8 01-15/8

Bức tranh khắc gỗ - Truyện ngắn Đinh Ngọc Hùng - Hội văn học nghệ thuật Hải Dương

BỨC TRANH KHẮC GỖ

Gia đình tôi có nghề gia truyền làm tranh khắc gỗ. Đến tôi cũng đã năm sáu đời. Nó bắt nguồn từ nghề in khắc mộc bản xưa. Trong những năm làm nghề, khách hàng của tôi chủ yếu là người cao tuổi, hoài cổ. Vậy mà một ngày kia xuất hiện một vị khách hàng ngoại quốc đặc biệt. Tôi nhớ vị khách này bởi hợp đồng của tôi và anh ta còn chưa hoàn thành.

“Tôi muốn đặt anh làm một bức tranh khắc gỗ”- Vị khách nói.

“Được thôi”- Tôi đáp và dẫn anh ta đi giới thiệu tranh mẫu.

“Hiện tại tôi chưa thể nghĩ ra. Nhưng tôi muốn một cái gì đó gợi nên sự gần gũi của đất nước này”.

Và sau đó anh ta còn vài lần trở lại. Nhưng cái ý tưởng mà anh ta muốn tôi thể hiện vẫn chưa thể bật ra.

Anh ta là Andre một doanh nhân người Pháp kinh doanh trong lĩnh vực mỹ phẩm hữu cơ. Anh ta được công ty phân đến thị trường Việt Nam đã 5 năm nay. Vì thế anh ta nói tiếng Việt khá sõi.

Andre kể, ngày xưa, khi người Pháp còn cai trị xứ Đông Dương, ông nội anh ta từng là một người lính trong đội quân viễn chinh Pháp. Sau khi người Pháp thua cuộc phải rút khỏi Đông Dương, ông nội anh ta giải ngũ trở về quê cùng vợ phát triển chuỗi cửa hàng kinh doanh trong lĩnh vực mỹ phẩm.

Dưới sự dẫn dắt của ông nội, công ty mỹ phẩm gia đình của anh ta đã phát triển hơn 50 chi nhánh ở các quốc gia trong đó có Việt Nam. Tuy là một ông chủ thành đạt song ông nội anh ta thường xuyên bị ám ảnh bởi quá khứ khi còn ở Việt Nam. Chính cái quá khứ đó đã nhiều lần khiến ông nội anh ta phải nhập bệnh viện tâm thần kinh.

Ông nội Andre kể, khi ông gia nhập đội quân viễn chinh Pháp mới chỉ là một chàng trai trẻ vừa học xong phổ thông. Ở cái tuổi đầy sôi nổi, nhiệt huyết, ông được nhà cầm quyền Pháp nhồi sọ về sứ mệnh khai hóa văn minh ở xứ Đông Dương. Và thế là ông và rất nhiều bạn bè cùng lứa tuổi đã ra nhập quân đội lên đường sang Việt Nam để thực hiện sứ mệnh cao cả trên.

Khi đặt chân đến xứ An Nam, những hình ảnh đầu tiên đập mắt gã lính Lê Dương trẻ là một đất nước phong kiến lạc hậu, người dân ngu muội, đói nghèo, nghiện ngập…

Nhưng sau một thời gian, những cái ông nội Andre thấy người Pháp làm ở Việt Nam và toàn xứ Đông Dương lại chẳng giống hành động của kẻ khai hóa văn minh chút nào.

Về chính trị, sau khi xâm chiếm Việt Nam, người Pháp duy trì chế độ phong kiến làm tay sai cho bộ máy thống trị thực dân. Đặc biệt, người Pháp thi hành ở Việt Nam chính sách pháp luật hết sức hà khắc, phân biệt đối xử bất công giữa người da trắng và người bản địa. Ở xứ Đông Dương, người Pháp được hưởng mọi tự do và sự thống trị, còn người bản xứ thì phải phục tùng, không được kêu ca, nếu dám mở mồm phản đối liền bị quy là phản nghịch.

Ghê rợn hơn, người Pháp thực thi chế độ tuyển mộ phu phen, lao động, lính tình nguyện bằng cách tiến hành những cuộc lùng ráp lớn về nhân lực trên toàn cõi Đông Dương, đẩy hàng chục vạn người dân Việt Nam phải rời xa quê nhà. Ông nội Andre kể, số phận của những phu phen, lao động, lính tình nguyện này cũng vô cùng bi đát. Đa số họ đã bỏ mạng ở các chiến trường nơi đất khách quê người vì nước mẹ Pháp.

Số phận những công nhân và nông dân Đông Dương sang mẫu quốc cũng chẳng tốt đẹp hơn. Lúc đầu họ các bị thuế máu đè nặng, bị cái nghèo bủa vây, bị lời hứa được lương bổng cao tự đưa mình xuống tàu đi sang Tân lục địa. Kết cục họ bị giết hại bởi sự ngược đãi của chủ đồn điền. Hầu hết những người ra đi này không bao giờ còn thấy đất nước và gia đình mình nữa.

Ông nội Andre kể, ở Đông Dương, người Pháp còn thẳng tay chém giết những người Việt Nam yêu nước dám đứng lên chống lại, tắm các cuộc khởi nghĩa, các phong trào đấu tranh yêu nước bản xứ trong biển máu. Những cuộc hành quyết các phần tử cách mạng chống đối diễn ra trên khắp mảnh đất hình chữ S.

Các nhà tù khổ sai ở Guyan, Tân Calêđôni, Côn Đảo,... đầy ắp tù chính trị người bản xứ sau những cuộc đàn áp. Bản thân ông nội Andre khi đóng quân ở tỉnh Đông, một địa phương thuộc Bắc Kỳ đã phải tham gia hàng trăm cuộc càn quét, giết chóc từ con nít đến người già, đốt phá hàng chục ngôi làng để bắt bớ những người hoạt động cách mạng.

Trong một trận càn nọ, dưới sự ra lệnh của bốt trưởng, ông nội Andre buộc phải châm lửa đốt một người lính du kích trọng thương bị treo ngược lên cây đa cạnh ngôi miếu nhỏ. Người lính du kích này đã ở lại chặn hậu và bắn chết hai chiến hữu của ông nội Andre để cho một nhóm cán bộ du kích khác tẩu thoát.

Anh ta chống trả cho đến lúc hết đạn thì bị bắt. Lúc bị bắt anh ta vẫn nắm chặt trong tay quả lựu đạn đã rút chốt. Nếu như không phải quả lựu đạn đó bị xịt thì sẽ có thêm nhiều chiến hữu của ông nội nội Andre tan xác.

Trong lúc đám lính Lê Dương cười sằng sặc khoái trá khi thấy người lính du kích nọ bị ngọn lửa thiêu sống thì ông nội Andre cay đắng tự hỏi, vì sao ông và những người lính Lê Dương lại có mặt ở xứ sở xa lạ này để tham gia vào trò chơi giết chóc? Những người lính Pháp bạn ông bỏ mạng trong trận càn hôm đó để minh chứng cho điều gì? Vì sao người lính du kích kia phải chết? Lí do nào khiến họ không tiếc sinh mạng đứng lên chống lại những người đại diện cho nước đại Pháp đến giúp họ khai hóa văn minh? Người Pháp đã thực sự làm đúng vai trò và sứ mệnh như lời tuyên bố khi đến mảnh đất này?

Sau này, nhiều cựu binh Pháp với tinh thần bị tổn thương đã trở lại Việt Nam thăm lại những nơi ngày trước họ đóng quân và có những hoạt động từ thiện như một hành động chuộc lỗi với những lỗi lầm họ đã gây ra cho con người và mảnh đất nơi đây. Tuy nhiên ông nội Andre vẫn không sao xóa bỏ được nỗi ám ảnh về cái chết của người du kích mà mình thiêu sống đó.

“Nhưng tôi đã thay mặt ông nội đến thăm lại miền quê khiến ông không nguôi dằn vặt đó”- Andre nói-“Người du kích năm xưa giờ đã được phong anh hùng. Khi tôi đến thăm và gửi lời xin lỗi của ông nội đến họ, người nhà của ông ấy còn dẫn tôi ra thăm gốc đa, thăm mộ ông ấy ở nghĩa trang liệt sĩ của xã. Tại gốc đa ngày xưa, người ta cũng đã cho dựng lên một tấm bia đá tưởng niệm”.

Khi nghe Andre thuật lại những việc mình đã làm ở Việt Nam, ông nội anh ta bảo có thể thời gian tới, ông sẽ thu xếp một chuyến trở lại Việt Nam.

Andre bảo lí do anh ta quyết định đến Việt Nam cũng một phần muốn biết về mảnh đất đã tước đoạt thời tuổi trẻ của ông nội anh ta. Muốn tìm hiểu vì sao đến tận bây giờ, ông nội anh ta vẫn ôm vết thương lòng không thể chữa lành.

Sau cuộc nói chuyện hôm đó, tôi bắt tay vào sáng tác. Làng quê, đồng lúa, ao sen, cảnh chùa, dòng sông…là những hình ảnh tôi muốn xuất hiện trong bức tranh của mình.

Tuy nhiên khi việc còn dang dở, Andre điện thoại hỏi tôi có thể đẩy nhanh tiến độ không vì có thể anh phải ra sân bay trở về Pháp gấp. Tôi quyết định thức suốt đêm để hoàn thành sản phẩm. Sáng hôm sau tôi báo cho Andre báo bức tranh đã hoàn thành.

“Tôi rất biết ơn anh về điều đó. Thú thật, tôi muốn đặt bức tranh này để tặng cho ông nội tội”- Andre đáp- “Nhưng giờ tôi đang ở Pháp rồi. Chuyến bay của tôi phải đẩy sớm hơn dự kiến. Ông nội tôi vừa mất”.

Sau khi Andre trở về nước không lâu, dịch bệnh Covid-19 bùng phát và lan rộng ra khắp thế giới. Pháp, Anh, Italia và nhiều nước khác ở Châu Âu chịu ảnh hưởng nặng nề của dịch bệnh với số người nhiễm lên đến hàng triệu người. Mỹ, Ấn Độ… và các nước Đông Nam Á cũng không tránh khỏi sự càn quét của đại dịch.

Trong nước, dịch bệnh cũng xảy ra ở nhiều tỉnh, thành phố. Giai đoạn đầu, chiến dịch giãn cách xã hội được thực thi trên diện rộng. Mọi hoạt động không thiết yếu được tạm dừng, kể cả sản xuất, kinh doanh.

Chính phủ tỏ rõ quan điểm, chấp nhận hy sinh một số lợi ích kinh tế để bảo vệ sức khỏe, tính mạng của nhân dân. Ngành hàng không rơi vào nguy cơ phá sản. Các ngành sản xuất khác đều bị nhận vết thương chí mạng.

Tình hình dịch bệnh bùng phát và trở lên đáng lo ngại ở một số địa phương phía nam. Đã xuất hiện các ca tử vong. Nhiều ngày liền, rầm rập những cuộc di cư của hàng triệu lao động về quê trước khi thành phố ban bố lệnh phong tỏa. Họ rời khỏi ánh hào quang thành thị bằng mọi loại phương tiện ô tô, xe máy, xe tự chế, đi bộ… để tìm về nương náu nơi chôn nhau cắt rốn.

Rất nhiều y bác sĩ ở các địa phương, cả lực lượng quân đội đã lên đường vào chi viện. Những câu chuyện ám ảnh về đại dịch Covid-19 tràn ngập trên truyền thông, báo chí, trên các mạng xã hội.

Nhà đài VTV còn tung ra quả bom phim tài liệu có tên “Ranh giới”. Chỉ sau ít giờ phát sóng, bộ phim được ê kíp sản xuất thực hiện từ bệnh viện điều trị sản phụ nhiễm Covid-19 đã gây chấn động khắp cả nước, lan truyền khắp các cộng đồng mạng với hàng vạn lượt share.

Quả thực Ranh giới là những hình ảnh thực nhất, ám ảnh nhất của cuộc chiến chống lại đại dịch Covid-19 đang diễn ra trên mảnh đất hình chữ S. Nhiều người đã rơi nước mắt, ám ảnh, sốc khi chứng kiến những thước phim chân thực, trần trụi đau đớn đến ngột thở. Có người còn bình luận phim giúp xã hội hiểu được sự nguy hiểm, tàn khốc của dịch Covid-19 từ đó có ý thức hơn trong phòng chống dịch bệnh.

Thành phố nơi tôi sinh sống cũng đã xuất hiện các ca F0, các ca tử vong. Hàng ngày qua cập nhật của chính quyền thành phố, tôi biết có nhiều gia đình đã mất người thân.

Trên thế giới, cuộc chạy đua sản xuất vaccine chống lại các biết thể của Covid-19 chưa khi nào nóng thế. Chính phủ xuất ngân sách mua và khuyến khích các địa phương, tổ chức tìm mua vaccine phòng Covid-19. Chiến dịch tiêm vaccine trong nước được đẩy mạnh.

Với sự vào cuộc mạnh mẽ, quyết liệt của toàn xã hội, dịch bệnh Covid-19 ở các địa phương trong cả nước từng bước được khống chế. Các tỉnh thành từng bước dỡ bỏ giãn cách. Các hoạt động giao thông, buôn bán, kinh doanh, nhất là các thành phố lớn cũng được mở cửa trở lại.

“Tuy tôi không thể mang bức tranh về Pháp song anh hãy cất giúp tôi cẩn thận. Khi công việc ở quê nhà ổn thỏa nhất định tôi sẽ trở lại”. Đó là những gì Andre nói với tôi. Từ đó đến nay Andre vẫn chưa trở lại như đã hứa nhưng tôi vẫn treo bức tranh khắc gỗ cảnh làng quê Việt Nam trang trọng ở giữa cửa hàng.

Bức tranh khắc gỗ - Truyện ngắn Đinh Ngọc Hùng - Hội văn học nghệ thuật Hải Dương

BỨC TRANH KHẮC GỖ

Gia đình tôi có nghề gia truyền làm tranh khắc gỗ. Đến tôi cũng đã năm sáu đời. Nó bắt nguồn từ nghề in khắc mộc bản xưa. Trong những năm làm nghề, khách hàng của tôi chủ yếu là người cao tuổi, hoài cổ. Vậy mà một ngày kia xuất hiện một vị khách hàng ngoại quốc đặc biệt. Tôi nhớ vị khách này bởi hợp đồng của tôi và anh ta còn chưa hoàn thành.

“Tôi muốn đặt anh làm một bức tranh khắc gỗ”- Vị khách nói.

“Được thôi”- Tôi đáp và dẫn anh ta đi giới thiệu tranh mẫu.

“Hiện tại tôi chưa thể nghĩ ra. Nhưng tôi muốn một cái gì đó gợi nên sự gần gũi của đất nước này”.

Và sau đó anh ta còn vài lần trở lại. Nhưng cái ý tưởng mà anh ta muốn tôi thể hiện vẫn chưa thể bật ra.

Anh ta là Andre một doanh nhân người Pháp kinh doanh trong lĩnh vực mỹ phẩm hữu cơ. Anh ta được công ty phân đến thị trường Việt Nam đã 5 năm nay. Vì thế anh ta nói tiếng Việt khá sõi.

Andre kể, ngày xưa, khi người Pháp còn cai trị xứ Đông Dương, ông nội anh ta từng là một người lính trong đội quân viễn chinh Pháp. Sau khi người Pháp thua cuộc phải rút khỏi Đông Dương, ông nội anh ta giải ngũ trở về quê cùng vợ phát triển chuỗi cửa hàng kinh doanh trong lĩnh vực mỹ phẩm.

Dưới sự dẫn dắt của ông nội, công ty mỹ phẩm gia đình của anh ta đã phát triển hơn 50 chi nhánh ở các quốc gia trong đó có Việt Nam. Tuy là một ông chủ thành đạt song ông nội anh ta thường xuyên bị ám ảnh bởi quá khứ khi còn ở Việt Nam. Chính cái quá khứ đó đã nhiều lần khiến ông nội anh ta phải nhập bệnh viện tâm thần kinh.

Ông nội Andre kể, khi ông gia nhập đội quân viễn chinh Pháp mới chỉ là một chàng trai trẻ vừa học xong phổ thông. Ở cái tuổi đầy sôi nổi, nhiệt huyết, ông được nhà cầm quyền Pháp nhồi sọ về sứ mệnh khai hóa văn minh ở xứ Đông Dương. Và thế là ông và rất nhiều bạn bè cùng lứa tuổi đã ra nhập quân đội lên đường sang Việt Nam để thực hiện sứ mệnh cao cả trên.

Khi đặt chân đến xứ An Nam, những hình ảnh đầu tiên đập mắt gã lính Lê Dương trẻ là một đất nước phong kiến lạc hậu, người dân ngu muội, đói nghèo, nghiện ngập…

Nhưng sau một thời gian, những cái ông nội Andre thấy người Pháp làm ở Việt Nam và toàn xứ Đông Dương lại chẳng giống hành động của kẻ khai hóa văn minh chút nào.

Về chính trị, sau khi xâm chiếm Việt Nam, người Pháp duy trì chế độ phong kiến làm tay sai cho bộ máy thống trị thực dân. Đặc biệt, người Pháp thi hành ở Việt Nam chính sách pháp luật hết sức hà khắc, phân biệt đối xử bất công giữa người da trắng và người bản địa. Ở xứ Đông Dương, người Pháp được hưởng mọi tự do và sự thống trị, còn người bản xứ thì phải phục tùng, không được kêu ca, nếu dám mở mồm phản đối liền bị quy là phản nghịch.

Ghê rợn hơn, người Pháp thực thi chế độ tuyển mộ phu phen, lao động, lính tình nguyện bằng cách tiến hành những cuộc lùng ráp lớn về nhân lực trên toàn cõi Đông Dương, đẩy hàng chục vạn người dân Việt Nam phải rời xa quê nhà. Ông nội Andre kể, số phận của những phu phen, lao động, lính tình nguyện này cũng vô cùng bi đát. Đa số họ đã bỏ mạng ở các chiến trường nơi đất khách quê người vì nước mẹ Pháp.

Số phận những công nhân và nông dân Đông Dương sang mẫu quốc cũng chẳng tốt đẹp hơn. Lúc đầu họ các bị thuế máu đè nặng, bị cái nghèo bủa vây, bị lời hứa được lương bổng cao tự đưa mình xuống tàu đi sang Tân lục địa. Kết cục họ bị giết hại bởi sự ngược đãi của chủ đồn điền. Hầu hết những người ra đi này không bao giờ còn thấy đất nước và gia đình mình nữa.

Ông nội Andre kể, ở Đông Dương, người Pháp còn thẳng tay chém giết những người Việt Nam yêu nước dám đứng lên chống lại, tắm các cuộc khởi nghĩa, các phong trào đấu tranh yêu nước bản xứ trong biển máu. Những cuộc hành quyết các phần tử cách mạng chống đối diễn ra trên khắp mảnh đất hình chữ S.

Các nhà tù khổ sai ở Guyan, Tân Calêđôni, Côn Đảo,... đầy ắp tù chính trị người bản xứ sau những cuộc đàn áp. Bản thân ông nội Andre khi đóng quân ở tỉnh Đông, một địa phương thuộc Bắc Kỳ đã phải tham gia hàng trăm cuộc càn quét, giết chóc từ con nít đến người già, đốt phá hàng chục ngôi làng để bắt bớ những người hoạt động cách mạng.

Trong một trận càn nọ, dưới sự ra lệnh của bốt trưởng, ông nội Andre buộc phải châm lửa đốt một người lính du kích trọng thương bị treo ngược lên cây đa cạnh ngôi miếu nhỏ. Người lính du kích này đã ở lại chặn hậu và bắn chết hai chiến hữu của ông nội Andre để cho một nhóm cán bộ du kích khác tẩu thoát.

Anh ta chống trả cho đến lúc hết đạn thì bị bắt. Lúc bị bắt anh ta vẫn nắm chặt trong tay quả lựu đạn đã rút chốt. Nếu như không phải quả lựu đạn đó bị xịt thì sẽ có thêm nhiều chiến hữu của ông nội nội Andre tan xác.

Trong lúc đám lính Lê Dương cười sằng sặc khoái trá khi thấy người lính du kích nọ bị ngọn lửa thiêu sống thì ông nội Andre cay đắng tự hỏi, vì sao ông và những người lính Lê Dương lại có mặt ở xứ sở xa lạ này để tham gia vào trò chơi giết chóc? Những người lính Pháp bạn ông bỏ mạng trong trận càn hôm đó để minh chứng cho điều gì? Vì sao người lính du kích kia phải chết? Lí do nào khiến họ không tiếc sinh mạng đứng lên chống lại những người đại diện cho nước đại Pháp đến giúp họ khai hóa văn minh? Người Pháp đã thực sự làm đúng vai trò và sứ mệnh như lời tuyên bố khi đến mảnh đất này?

Sau này, nhiều cựu binh Pháp với tinh thần bị tổn thương đã trở lại Việt Nam thăm lại những nơi ngày trước họ đóng quân và có những hoạt động từ thiện như một hành động chuộc lỗi với những lỗi lầm họ đã gây ra cho con người và mảnh đất nơi đây. Tuy nhiên ông nội Andre vẫn không sao xóa bỏ được nỗi ám ảnh về cái chết của người du kích mà mình thiêu sống đó.

“Nhưng tôi đã thay mặt ông nội đến thăm lại miền quê khiến ông không nguôi dằn vặt đó”- Andre nói-“Người du kích năm xưa giờ đã được phong anh hùng. Khi tôi đến thăm và gửi lời xin lỗi của ông nội đến họ, người nhà của ông ấy còn dẫn tôi ra thăm gốc đa, thăm mộ ông ấy ở nghĩa trang liệt sĩ của xã. Tại gốc đa ngày xưa, người ta cũng đã cho dựng lên một tấm bia đá tưởng niệm”.

Khi nghe Andre thuật lại những việc mình đã làm ở Việt Nam, ông nội anh ta bảo có thể thời gian tới, ông sẽ thu xếp một chuyến trở lại Việt Nam.

Andre bảo lí do anh ta quyết định đến Việt Nam cũng một phần muốn biết về mảnh đất đã tước đoạt thời tuổi trẻ của ông nội anh ta. Muốn tìm hiểu vì sao đến tận bây giờ, ông nội anh ta vẫn ôm vết thương lòng không thể chữa lành.

Sau cuộc nói chuyện hôm đó, tôi bắt tay vào sáng tác. Làng quê, đồng lúa, ao sen, cảnh chùa, dòng sông…là những hình ảnh tôi muốn xuất hiện trong bức tranh của mình.

Tuy nhiên khi việc còn dang dở, Andre điện thoại hỏi tôi có thể đẩy nhanh tiến độ không vì có thể anh phải ra sân bay trở về Pháp gấp. Tôi quyết định thức suốt đêm để hoàn thành sản phẩm. Sáng hôm sau tôi báo cho Andre báo bức tranh đã hoàn thành.

“Tôi rất biết ơn anh về điều đó. Thú thật, tôi muốn đặt bức tranh này để tặng cho ông nội tội”- Andre đáp- “Nhưng giờ tôi đang ở Pháp rồi. Chuyến bay của tôi phải đẩy sớm hơn dự kiến. Ông nội tôi vừa mất”.

Sau khi Andre trở về nước không lâu, dịch bệnh Covid-19 bùng phát và lan rộng ra khắp thế giới. Pháp, Anh, Italia và nhiều nước khác ở Châu Âu chịu ảnh hưởng nặng nề của dịch bệnh với số người nhiễm lên đến hàng triệu người. Mỹ, Ấn Độ… và các nước Đông Nam Á cũng không tránh khỏi sự càn quét của đại dịch.

Trong nước, dịch bệnh cũng xảy ra ở nhiều tỉnh, thành phố. Giai đoạn đầu, chiến dịch giãn cách xã hội được thực thi trên diện rộng. Mọi hoạt động không thiết yếu được tạm dừng, kể cả sản xuất, kinh doanh.

Chính phủ tỏ rõ quan điểm, chấp nhận hy sinh một số lợi ích kinh tế để bảo vệ sức khỏe, tính mạng của nhân dân. Ngành hàng không rơi vào nguy cơ phá sản. Các ngành sản xuất khác đều bị nhận vết thương chí mạng.

Tình hình dịch bệnh bùng phát và trở lên đáng lo ngại ở một số địa phương phía nam. Đã xuất hiện các ca tử vong. Nhiều ngày liền, rầm rập những cuộc di cư của hàng triệu lao động về quê trước khi thành phố ban bố lệnh phong tỏa. Họ rời khỏi ánh hào quang thành thị bằng mọi loại phương tiện ô tô, xe máy, xe tự chế, đi bộ… để tìm về nương náu nơi chôn nhau cắt rốn.

Rất nhiều y bác sĩ ở các địa phương, cả lực lượng quân đội đã lên đường vào chi viện. Những câu chuyện ám ảnh về đại dịch Covid-19 tràn ngập trên truyền thông, báo chí, trên các mạng xã hội.

Nhà đài VTV còn tung ra quả bom phim tài liệu có tên “Ranh giới”. Chỉ sau ít giờ phát sóng, bộ phim được ê kíp sản xuất thực hiện từ bệnh viện điều trị sản phụ nhiễm Covid-19 đã gây chấn động khắp cả nước, lan truyền khắp các cộng đồng mạng với hàng vạn lượt share.

Quả thực Ranh giới là những hình ảnh thực nhất, ám ảnh nhất của cuộc chiến chống lại đại dịch Covid-19 đang diễn ra trên mảnh đất hình chữ S. Nhiều người đã rơi nước mắt, ám ảnh, sốc khi chứng kiến những thước phim chân thực, trần trụi đau đớn đến ngột thở. Có người còn bình luận phim giúp xã hội hiểu được sự nguy hiểm, tàn khốc của dịch Covid-19 từ đó có ý thức hơn trong phòng chống dịch bệnh.

Thành phố nơi tôi sinh sống cũng đã xuất hiện các ca F0, các ca tử vong. Hàng ngày qua cập nhật của chính quyền thành phố, tôi biết có nhiều gia đình đã mất người thân.

Trên thế giới, cuộc chạy đua sản xuất vaccine chống lại các biết thể của Covid-19 chưa khi nào nóng thế. Chính phủ xuất ngân sách mua và khuyến khích các địa phương, tổ chức tìm mua vaccine phòng Covid-19. Chiến dịch tiêm vaccine trong nước được đẩy mạnh.

Với sự vào cuộc mạnh mẽ, quyết liệt của toàn xã hội, dịch bệnh Covid-19 ở các địa phương trong cả nước từng bước được khống chế. Các tỉnh thành từng bước dỡ bỏ giãn cách. Các hoạt động giao thông, buôn bán, kinh doanh, nhất là các thành phố lớn cũng được mở cửa trở lại.

“Tuy tôi không thể mang bức tranh về Pháp song anh hãy cất giúp tôi cẩn thận. Khi công việc ở quê nhà ổn thỏa nhất định tôi sẽ trở lại”. Đó là những gì Andre nói với tôi. Từ đó đến nay Andre vẫn chưa trở lại như đã hứa nhưng tôi vẫn treo bức tranh khắc gỗ cảnh làng quê Việt Nam trang trọng ở giữa cửa hàng.

Miên man tháng sáu - Tản văn của Trương Thị Thương Huyền - Hội văn học nghệ thuật Hải Dương

Miên man tháng sáu

“Những cơn mưa đưa mình vào tháng sáu, thời gian trôi theo tiếng ve ngân, nghe mùa hạ bồn chồn gõ cửa…”. Lời ca dịu dàng của bài hát  như duyên nợ khiến lòng người bỗng nôn nao đến lạ. Giữa dòng đời đang cuồn cuộn chảy, chợt dừng bước, chợt ngẩn ngơ. Bởi mới xuân đó mà thoắt cái đã trở về tháng Sáu! Tháng sáu đến với bao vui buồn, mong nhớ, bao hy vọng ước mơ. Của ta, của em, của cả người gieo trồng và gặt hái.

Ta giờ không trẻ nữa. Đã qua cả những bồi hồi, thổn thức cả một thời áo trắng. Qua bao vui buồn, đắng ngọt của đời. Suy nghĩ ấy khiến bước chân chậm lại. Rồi cơn gió ào qua thả những cánh hoa đỏ, mỏng manh như cánh bướm trước mặt… Giật mình, ngước mắt! Sắc đỏ bùng cháy lên! Xôn xao cả một trời hoa phượng! Và cả tím đẫm bằng lăng. Chợt bồi hồi. Chợt giận mình. Dường như ta đã quên nhiều quá!

Phượng đây. Mới thoáng qua, chỉ là những búp nhỏ tròn xinh như viên bi màu xanh ngọc lẫn trong muôn vàn cánh lá. Rồi những đốm đỏ li ti bắt đầu lấp ló giữa vòm lá xanh. Chỉ thấp thoáng thôi, như ngọn đèn ai đó thảng hoặc đi về, lập lòe phía cuối đường. Hè bất chợt ùa về, bồn chồn, giục giã. Gió tãi nắng, nắng nhuộm sắc hoa, để rồi, một sớm kia, bừng lên cả một khung trời lửa. Miên man hoa phượng. Miên man sắc đỏ.

Bằng lăng đây. Lá cứ thô tháp, gân guốc giữa cơ man cành nâu sẫm xù xì. Ròi thấp thô giữa đám quả khô đọng lại từ mùa trước. Ai biết đâu, thoáng qua trưa, đến đầu chiều cả một vùng tím miên man đọ sắc cùng trời lửa phượng. Phượng thắp lửa đỏ trời. Bằng lăng tím níu giữ nhớ thương. Hai gam màu ấy đủ để bao ánh mắt học trò khóc cười cả khoảng trời hoa mộng.

Và mưa!

Cơn mưa tháng sáu hồn nhiên, đến rồi đi, chập chờn như cánh chuồn  giữa hạ, bỗng chốc ào đến, ì ầm sấm, sầm sập rơi, ào ào chảy, cây lá quằn quại vật mình, cuộn lá rồi đột ngột im bặt. Như con trẻ chơi trò ú tim, thoáng mưa rồi thoáng tạnh hệt tuổi học trò khóc đấy lại cười ngay đấy. Tháng sáu, tháng của phượng vĩ, của bằng lăng và của mưa rào. Có phải bởi sắc phượng đỏ như lửa kia cứ hồn nhiên cháy nên người ta gọi phượng là hoa học trò? Có phải tại bằng lăng tím ngắt rồi phai dần để người ta nhắc nó là màu gợi nhớ? Có phải mưa rào như nỗi hờn giận trẻ con nên người ta gọi nó là mưa học trò? Và có phải vì thế người ta gọi tháng sáu là tháng của học trò? Có phải…

Dường như trong mỗi người cách gọi ấy còn có những cái cớ rất riêng nào khác! Nhưng với những ai đã từng đi qua những ngày tháng sáu, đã từng cồn cào trước sắc đỏ nồng nàn của hoa phượng, đã từng nôn nao trong giàn hợp xướng của tiếng ve chắc chẳng cầm lòng mỗi khi tháng sáu ngập ngừng gõ cửa? Dẫu chưa xanh ngắt như sắc trời thu nhưng cũng đã vòi vọi xôn xao mỗi khi nhạt nắng là sắc trời của mỗi chiều tháng sáu!

Hợp âm cùng tiếng ve là âm điệu vi vút, bay bổng của tiếng sáo diều trên những tầng không. Sáo hát hay gió hát? Diều bay hay ước mơ bay? Bao thế hệ học trò đang vùi mình trong bài vở chợt ngước nhìn, chợt bâng khuâng để rồi dầy thêm  những hoài bão chao liệng theo cánh diều no gió. Cánh diều như chiếc lưỡi cày đang miệt mài lật đất xếp nên vô vàn những hình vảy tê tê trên cánh đồng Trời bát ngát của Thần Nông. Vô vàn dải mây! Vô vàn tia nắng lấp loá hình dẻ quạt.

Tháng sáu lại về. Tháng của học trò, của mưa rào, hoa phượng và tiếng ve. Tháng của những vụ mùa gặt hái sau những ngày dài miệt mài, chăm chỉ cày xới trên cánh đồng tri thức của mỗi người. Để giữa những tháng ngày sôi động với cơ man biến cố nổi chìm, với trập trùng những cạm bẫy giăng mắc thì tháng sáu và những năm tháng học trò cũng khiến mỗi người sống chậm lại, thiện lương trở về đủ để khóc cười cùng nẻo cũ. 

Subscribe to this RSS feed

TRANG THÔNG TIN ĐIỆN TỬ - TRUNG TÂM HỖ TRỢ SÁNG TÁC VĂN HỌC NGHỆ THUÂT
Địa chỉ : 1A Hoa Lư, Hai Bà Trưng, Hà Nội
Điện thoại : 04 39.745.763
Bản quyền thuộc về Trung tâm Hỗ trợ Sáng tác VHNT. Yêu cầu trích nguồn khi đăng tải nội dung từ trang web này